Vật chất, với những hình thức tồn tại cụ thể của nó, mang lại đặc tính cho phạm trù triết học. Vật chất không chỉ được coi là có thể đếm được. Nó cũng mang lại ý nghĩa trái ngược với ý thức đến sau. Vì vậy, với những bằng chứng, sự ra đời của vật chất là chủ yếu và không phụ thuộc vào cảm giác. Hiện nay, những ý kiến này vẫn còn hiệu lực. Trong đó vật chất, dưới hình thức tồn tại của nó, là cơ sở, tiền đề cho việc xây dựng các quan điểm duy vật về xã hội.
Vật chất là gì?
Định nghĩa của Lênin về vật chất có nội dung cụ thể sau:
“Vật chất là một phạm trù triết học dùng để chỉ hiện thực khách quan được trao cho con người dưới dạng cảm giác, được cảm giác của chúng ta sao chép, chụp ảnh, phản ánh và tồn tại độc lập với cảm giác”. .
Giới thiệu khái niệm:
Vật chất được phản ánh dưới hình thức tồn tại cụ thể của nó. Dùng để chỉ hiện thực khách quan được phản ánh qua cảm giác. Vào thời điểm đó, vật chất mang một dạng vật chứa cụ thể và có một dạng tồn tại hữu hình. Từ khái niệm này có thể thấy được một đặc tính đã được chứng minh là tồn tại. Từ đó, dễ dàng đánh giá xem những tồn tại này có được xác định là vật chất hay không.
Vật chất (ở dạng tồn tại cụ thể) là thứ có thể gây ra cảm giác ở con người. Con người đánh giá sự tồn tại của vật chất thông qua cảm giác. Ngoài việc khẳng định, để phân biệt giữa vật chất và ý thức. Hai khái niệm này khác biệt và đòi hỏi những hình thức tồn tại hoàn toàn khác nhau. Khi nó tác động trực tiếp hoặc gián tiếp đến giác quan của con người. Vật chất là cái mà ý thức phản ánh bằng cách cảm thấy hài lòng với khái niệm trên.
Vật chất như một phạm trù triết học thông qua nghiên cứu. Là kết quả của sự khái quát hóa, trừu tượng hóa các tính chất, mối quan hệ vốn có của sự vật, hiện tượng. Tiếp theo, chúng ta hãy chuyển sang giải thích sự tồn tại bên cạnh ý nghĩa của định nghĩa. Vì vậy nó phản ánh cái chung, vô tận, vô tận, không sinh cũng không mất. Vật chất có hoặc không có hình thức tồn tại cố định nhưng đảm bảo phản ánh được cảm giác.
Sự chuyển động của vật chất:
Cũng như vạn vật, hiện tượng là những biểu hiện cụ thể của vật chất nên chúng tuân theo một quá trình sinh khởi, phát triển và chuyển hóa. Từ đó, theo thời gian, một chất có thể không còn giữ được hình dạng ban đầu hoặc hiện có nữa. Tuy nhiên, anh ấy vẫn đảm bảo thể hiện được cảm xúc của mình. Do đó không thể đồng nhất vật chất với một hoặc nhiều biểu hiện cụ thể của vật chất. Cũng như không thể đồng nhất vật chất với các đặc tính biểu hiện của nó tại một thời điểm nhất định để quy kết.
Tìm hiểu định nghĩa của Lênin về vật chất
Định nghĩa trên về vật chất của Lênin là kết quả của sự tổng hợp những thành tựu tự nhiên của khoa học, phê phán những quan niệm duy tâm, siêu hình về phạm trù vật chất. Nhằm mục đích phản ánh hiệu quả và chính xác nhất nhìn thấy từ tài liệu. Các định nghĩa trên không hoàn toàn đúng theo nghĩa chúng phản ánh bản chất và sự tiến hóa của thời gian.
Từ định nghĩa trên, chúng ta có thể thấy nội dung được đề cập như sau:
– Vật chất là một phạm trù triết học:
Thông thường chúng ta đề cập và hình dung vật chất như một đồ vật, một tài sản của con người… Nhưng cách nhìn này chỉ mang lại sự biểu hiện cụ thể dưới dạng danh sách các câu phát biểu. Và ở đó nó chỉ được định nghĩa cho những dạng tồn tại cụ thể của vật chất. Mọi việc phải căn cứ vào nhận định chung để xác định món hàng, tài sản này. Và chỉ từ định nghĩa của Lênin, tác dụng của quyết định vật chất mới trở nên trọn vẹn.
Vật chất, theo định nghĩa của Lênin, là kết quả của sự khái quát hóa, trừu tượng hóa những tính chất và mối quan hệ vốn có của sự vật, hiện tượng. Mang lại sự quy kết chính xác nhất cho sự tồn tại của vật chất. Vì vậy nó phản ánh cái chung, vô tận, vô tận, không sinh cũng không mất. Nó tồn tại với sự chuyển động của thời gian và không gian. Do đó không thể đồng nhất vật chất với một hoặc nhiều biểu hiện cụ thể của vật chất.
Khái niệm này đưa ra khái niệm về vật chất nói chung. Khi liệt kê các đối tượng, tài sản đề cập đến sự tồn tại của vật chất. Nó cần phải được hiểu đúng đắn trong cách tiếp cận mà chúng ta đang xem xét.
– Vật chất đề cập đến hiện thực khách quan:
Vật chất tồn tại một cách khách quan trong thực tế. Nằm ngoài ý thức và độc lập với ý thức con người. “Tồn tại khách quan” là một tính chất cơ bản của vật chất. Cung cấp một tiêu chuẩn để phân biệt điều gì là quan trọng và điều gì không. Trong đó, vật chất và ý thức vẫn tồn tại cho đến ngày nay. Tuy nhiên, vấn đề phải được đặt lên hàng đầu. Nó xuất hiện trước loài người và chưa có ý thức.
Dù con người có nhận thức được vật chất hay không thì vật chất vẫn tồn tại. Như vậy thấy rằng thức có mặt và đang chuyển động, phát triển sau này. Như vậy, vật chất cung cấp những chức năng và tác dụng cần thiết cho con người. Hơn hết, nó vẫn được thể hiện qua ánh mắt, bàn tay, xúc giác, v.v. Tức là thông qua những cách tiếp cận dựa trên cảm giác và nhu cầu của ý thức.
– Vật chất liên quan đến cảm giác:
Vật chất được trao cho con người dưới dạng cảm giác. Khi nhận thức được, con người có thể gọi tên các sự hình thành từ cảm giác này. Để được sao chép bởi cảm xúc của chúng tôi, chụp ảnh. Hãy suy nghĩ và tồn tại độc lập với cảm xúc của bạn. Từ đó, sự tồn tại của vật chất là tất yếu, dù con người có cần hay không. Nhưng bằng cảm giác, con người có thể cảm nhận được sự tồn tại và vận động của vật chất. Từ đó chúng ta có thể thấy được giá trị của những đóng góp vật chất trong cuộc sống hay những nhu cầu thiết thực.
Ý nghĩa định nghĩa về vật chất của Lênin
– Khám phá rằng vật chất có trước và ý thức có sau.
Chúng ta có thể thấy rằng với sự vận động và phát triển của ý thức, chúng ta có thể thấy vật chất tồn tại. Đây là lý do tại sao những người duy tâm nói rằng ý thức có trước. Nhưng sự thật là vì họ nhận thức được nên họ có thể nhìn thấy sự tồn tại của vật chất. Bản chất phải là vật chất trước khi hình thành ý thức.
Vật chất là nguồn gốc khách quan của cảm giác và ý thức của con người. Tuy nhiên, nó vẫn thể hiện tính chất tồn tại song song và tác động lẫn nhau. Khi con người cần ăn, ở, mặc, v.v., họ đã dùng ý thức của mình để sử dụng của cải vật chất. Từ đó, vật chất là cội nguồn sâu xa dẫn tới sự phát triển căn bản của ý thức. Phải có những căn cứ này thì ý thức con người mới vận động được.
Ý thức của con người là sự phản ánh hiện thực khách quan này. Với nền tảng và nền tảng của cảm giác đối với vật chất. Con người có khả năng nhận thức thế giới. Từ đó, xây dựng nhận thức và đưa ứng dụng vào các tài liệu sẵn có. Dần dần họ sử dụng của cải vật chất cho những nhu cầu cao hơn của mình.
– Từ chối tầm nhìn duy tâm.
Định nghĩa của Lenin về vật chất đã bác bỏ quan điểm duy tâm về phạm trù vật chất bằng cách cho rằng vật chất có trước, ý thức có sau. Vật chất với tư cách là nguồn gốc của ý thức là nguồn gốc khách quan của cảm giác. Trong khi quan điểm duy tâm đưa ra những khẳng định về sự xuất hiện và tác động của ý thức lên vật chất. Về cơ bản, việc giải thích nguồn gốc của nó trên cơ sở các nghiên cứu khoa học là sai lầm. Với nền tảng như vậy, ý thức phải lấy vật chất làm nền tảng. Từ đó hình thành những nhu cầu cao hơn về tồn tại vật chất.
Với định nghĩa về vật chất, Lênin đã giải quyết sâu sắc vấn đề cơ bản của triết học: vật chất là thứ nhất, ý thức là thứ hai, vật chất quyết định ý thức. Tức là con người có thể nhận thức thế giới khách quan bằng cách sao chép, chụp ảnh và phản ánh hiện thực khách quan. Định nghĩa của Lênin về vật chất đã tạo cơ sở, tiền đề cho việc xây dựng quan niệm duy vật về xã hội.
– Khắc phục những hạn chế về quan điểm của các nhà khoa học đi trước:
Định nghĩa này vượt xa bản chất siêu hình và máy móc của quan niệm về vật chất của chủ nghĩa duy vật tiền Marxist. Cho đến nay, nội dung của chủ nghĩa duy vật vẫn chưa đưa ra được nguồn gốc, tính chất và hình thức tồn tại của vật chất. Với sự tồn tại độc lập và có trước của vật chất trong mối quan hệ với ý thức.
Bằng cách chỉ ra rằng tính chất cơ bản nhất, phổ biến nhất, là tính chất của sự tồn tại khách quan. Đã giúp chúng tôi phân biệt được sự khác biệt cơ bản giữa phạm trù vật chất với phạm trù triết học và khoa học chuyên ngành. Nhờ đó khắc phục được những giới hạn trong quan niệm của các triết gia đi trước. Cung cấp cơ sở khoa học để xác định điều gì là quan trọng và điều gì không.
– Tính đúng đắn.
Bác bỏ quan điểm của chủ nghĩa duy vật tầm thường (CNDV) về vật chất, coi ý thức là một dạng vật chất. Bởi vì về bản chất, ý thức tồn tại độc lập, có những đặc tính riêng. Không hài lòng với khái niệm vật chất do Lênin kết luận.
Định nghĩa này gắn mối ràng buộc biện chứng với ngôn ngữ lịch sử thành một chỉnh thể thống nhất. Phát biểu về hình thức tồn tại và chuyển động của vật chất. Vật chất trong tự nhiên và vật chất trong xã hội đều là những dạng vật chất cụ thể, đều là hiện thực khách quan.